Gần đây Đổng Học Nguyên thật xui xẻo, buổi tối thường xuyên mơ ác mộng không nói, ban ngày còn bị thủ trưởng ức hiếp và đe dọa, nội dung như sau:
“Cho các người 1 tuần, trong 1 tuần mà các người không tìm ra phạm nhân, thì đều cút hết đi cho tôi!”.
Vì thế vì tiếp tục ở lại cảnh cục, không bị cuốn xéo thì gã mang theo 1 tên lính mới đi tới tòa nhà PI.
Trước quầy lễ tân: “Thật xin lỗi, xin hỏi có hẹn trước không?”.
Nhìn thấy lễ tân 1 bộ biểu cảm cảnh giác “sẽ không là lại tới gây rối nữa chứ” thì Đổng Học Nguyên trực tiếp lấy giấy chứng nhận sáng lòe lòe ra, ngưu bức hò hét nói: “Cảnh sát, làm phiền giúp thông báo 1 cái”.
Quả nhiên, có đặc quyền luôn tốt, lễ tân cúp điện thoại, cung kính lễ phép trả lời: “Khúc quản lí đang chờ ở văn phòng”.
Dọc theo đường đi cũng không ai ngăn cản, thư ký tiểu Trương thấy người tới, mở cửa ra, nói: “Là các anh à, Khúc quản lí ở bên trong, làm ơn dập thuốc đi ạ”.
Đổng Học Nguyên tà liếc thư ký tiểu Trương, ngoài miệng ngậm thuốc lá, lập tức đi vào trong. Lính mới phía sau không ngừng xin lỗi thư ký.
Trước khi tới gặp Khúc Nhạc thì Đổng Học Nguyên đã dùng tài liệu liên quan tra xét rõ rành rành thân thế của Khúc Nhạc, có chút tình huống thậm chí còn rõ ràng hơn chính Khúc Nhạc. Lúc ấy gã cảm thấy Khúc Nhạc chính là 1 cọng cỏ vận cứt chó, dựa vào 1 bầu nhiệt huyết, ở PI hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-quy/1928249/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.