Ngu ngốc!!!
Lâm Chí Cường nhìn đôi giày trên chân được mua từ tiền lấy cắp của bà Vương.
Sau khi phát sinh án mạng, hắn mua giày rồi, nhưng vẫn không dám mang; hôm nay chả hiểu ma nhập kiểu gì hắn lại đi vào … Suýt chút nữa là có chuyện.
May là hắn thông minh, trong nháy mắt vạch ra toàn bộ kế hoạch: nhận tội ăn cắp tiền, đem tội giết người đổ hết cho bọn Vương Đan.
Quá thuận lợi! Toàn bộ cảnh sát, ngay cả Đội trưởng cũng bị hắn lừa.
Nghĩ đến biểu hiện của bản thân, nhớ đến sắc mặt của bọn Vương Đan, Lâm Chí Cường chưa bao giờ hưng phấn như thế này. Thậm chí trong phòng thẩm vấn, người đàn ông mặc âu phục, đưa cho hắn tờ giấy, bắt điền vào. Hắn đã biết ẩn ý đằng sau hành động này, biết những từ ngữ hỗn loạn đó đều có ý nghĩa liên quan đến vụ án. Vì vậy, hắn điền từ rất cẩn thận.
Ví dụ đọc chữ giết người, suy nghĩ đầu tiên của hắn là bóp chết bà già đó, nhưng hắn biết nếu ghi từ đó, như vậy sẽ dính dáng đến vụ án, vì vậy hắn thay bằng từ khác.
Lâm Chí Cường nghĩ mình giống mấy nhân vật nam chính trong tiểu thuyết, sau một loạt những đau khổ, rốt cục hắn được tái sinh, trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ cả trong lẫn ngoài.
Bạo gan, cảm giác chi phối sinh mệnh nằm toàn bộ trong tay hắn.
Hắn giết chết lão bà ấy.
Hắn tống được bọn Vương Đan vào ngục.
…
“Ha ha ha _ _ _”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-phat-benh-roi-em-den-day/2731618/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.