Cái này thì không được.
- Tại sao?
- Không ai lấy vợ về để vợ ngủ đất cả.
- Vậy anh ngủ đất.
- Cô nghĩ sao?
- “...”
Cô còn có thể nghĩ gì nữa sao. Mạc Hân Vy ôm gối nằm phía bên kia của giường, chiếc giường rộng lớn nhưng cô vẫn lấy cái gối ôm chắn ngang giữa hai người. Hoắc Minh Thần nhìn hành động của cô rồi cũng cúi đầu tiếp tục làm việc.
Những tia nắng len lỏi xuyên qua ô cửa sổ, cô nheo mắt, đưa tay dụi dụi mắt rồi cô ngồi dậy đưa tay khẽ vươn mình. Cô xuống giường, vệ sinh cá nhân rồi xuống dưới nhà.
- Chào thiếu phu nhân.
Dì Trương đang chuẩn bị đồ ăn trong bếp, thấy cô đi xuống thì lên tiếng chào hỏi.
- Dì cứ gọi con là Hân Vy hay Vy Vy cũng được ạ.
- Như vậy không được đâu thiếu phu nhân.
- Cứ gọi như con bé muốn đi.
Hoắc phu nhân từ ngoài vườn vào, nhìn thấy cô thì vui vẻ lên tiếng.
- Con không nghỉ ngơi, dậy sớm như vậy, không mệt sao?
- Dạ không ạ. Mẹ đang làm gì thế ạ?
- Mẹ mới hái một ít hoa ngoài vườn vào, con biết cắm hoa không? Lại đây.
- Dạ.
Mạc Hân Vy vui vẻ cùng cắm hoa với Hoắc phu nhân. Trước khi về đây sống, cô rất sợ cảnh mẹ chồng nàng dâu nhưng sự thật lại hoàn toàn khác, Hoắc phu nhân rất hiền hậu, yêu thương cô, cho cô tình yêu của một người mẹ.
Dì Trương đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-day-che-cho-cho-em/2858262/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.