Dứt lời, anh kéo cô ra khỏi nhà họ Mạc, lên xe trở về không hề quan tâm đến sắc mặt người nhà họ Mạc. Cô thấy anh im lặng không nói gì, nhỏ giọng lên tiếng.
- Cảm ơn anh.
- Không cần khách sáo.
- Hoắc Minh Thần, anh đầu tư vào nhà họ Mạc có được không?
- Cho tôi một lý do? Họ đối xử với cô như vậy cô còn muốn tôi đầu tư?
- Mạc thị là sự nghiệp cả đời của ông ấy, dù sao đi nữa ông ấy cũng là ba tôi.Tôi không muốn...
Hoắc Minh Thần chỉ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cũng không trả lời cô là có đầu tư hay không. Cả hai quay về nhà họ Hoắc, cô ở nhà nghỉ ngơi để hôm sau trở lại với công việc của mình. Còn Hoắc Minh thần đã trở lại tập đoàn để làm việc.
Buổi chiều đến, cô cùng Hoắc phu nhân cùng nhau ra ngoài vườn cùng nhau thưởng trà và trò chuyện. Khu vườn rộng lớn được trồng rất nhiều loài hoa cùng cây cối xanh mát tạo nên một cảm giác êm ái.
Mạc Hân Vy đưa mắt nhìn ngắm toàn bộ khu vườn, trong lòng không khỏi thầm cảm thán. Phải mất bao nhiêu thời gian, công sức và tiền bạc mới có thể tạo nên một tuyệt tác như thế này?
Hoắc phu nhân nhấm nháp ly trà, trong lòng có chút hứng khởi.
- Con thấy ở đây như thế nào? Có gì khó khăn cứ nói với mẹ nhé.
- Dạ mẹ.
- Chuyện ở Mạc thị mẹ cũng có nghe nói qua, con không cần quá lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-day-che-cho-cho-em/2858259/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.