Hoắc Đình Phong gật đầu tỏ ý đã hiểu, anh trói hắn ta rồi đưa ra xe. Hoắc Minh Thần cũng nhanh chóng bế Mạc Hân Vy ra xe đưa cô trở về bệnh viện.
Mạc Hân Vy được các bác sĩ sơ cứu các vết thương ngoài da, truyền nước cho cô. Một hồi sau, Mạc Hân Vy cũng đã tỉnh, cô đưa mắt nhìn căn phòng, cả cơ thể mỏi mệt không còn chút sức lực. Cô vừa mới trải qua một chuyện vô cùng khủng khiếp.
Đang suy nghĩ thì bóng dáng một người đàn ông bước vào, anh đưa mắt nhìn cô.
- Em tỉnh rồi?
- Um. Cảm ơn anh.
- Ừ\, em nghỉ ngơi đi\, tôi trở về tập đoàn đây.
Nhìn thấy sự hờ hững trên gương mặt của Hoắc Minh Thần, tim cô trở nên đau nhói, cảm giác tủi thân ập đến. Cô không dám đối diện với anh, cô sợ mình sẽ không kiềm chế mà khóc trước mặt anh một lần nữa. Cô chỉ “Ừ” một tiếng rồi xoay lưng về phía anh.
Qua hồi lâu cô cũng không thấy anh lên tiếng, cả căn phòng im lặng đến đáng sợ. Mạc Hân Vy nghĩ anh đã rồi đi, tủi thân mà mắng lên một tiếng.
- Hoắc Minh Thần\, tên nói một đằng làm một nẻo nhà anh.
- Ai mới là người nói một đằng làm một nẻo?
Mạc Hân Vy nghe tiếng anh trả lời, cô giật mình xoay người lại, nhìn thấy anh đang đứng dựa vào cánh cửa, nhếch miệng nhìn cô cười. Mạc Hân Vy xấu hổ nhưng vẫn hùng hổ lên tiếng hỏi ngược lại anh.
- Sao anh còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-day-che-cho-cho-em/2858235/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.