Nghe những lời nói chân thành từ anh, cô cảm động vòng tay ôm chặt lấy anh.
- Minh Thần.
- Hửm?
- Em yêu anh.
Hoắc Minh Thần nhìn thấy cô vừa khóc vừa thừa nhận tình cảm giành cho anh thì rất vui, nhưng cũng nhanh chóng trêu cô.
- Hân Vy, không ngờ em vả mặt nhanh đến vậy.
- Sao cơ?
Mạc Hân Vy khó hiểu nhìn anh.
- Quên nhanh như vậy? Mới hôm trước ai là người hùng hổ tuyên bố sẽ không bao giờ rung động sao giờ lại vừa khóc vừa bảo yêu anh thế.
- Hoắc Minh Thần, anh cút xa ra cho em.
- Em ngồi yên, truyền nước xong anh đưa em về, ba mẹ rất lo cho em đó.
- Vâng.
Sau khi truyền nước xong, Hoắc Minh Thần đưa cô trở về nhà họ Hoắc. Ông bà Hoắc nhìn thấy cô thì vội vã.
- Hân Vy, con có sao không? Trông con xanh xao quá.
- Mẹ, con không sao. Mẹ đừng lo nha.
- Mẹ nấu đồ ăn ngon cho con. Vào đi rồi cả nhà ăn cơm.
- Dạ. Con cảm ơn mẹ.
- Con bé này, cảm ơn gì chứ.
Hoắc Minh Thần nhìn thấy mẹ hỏi han cô thì lên tiếng.
- Hoắc phu nhân à, còn con?
- Mẹ còn chưa hỏi tội anh đó, ở đó mà còn con cái gì. Vào ăn cơm rồi cho con bé nghỉ ngơi.
Hoắc Minh Thần nhìn sang Hoắc lão gia.
- Ba, bà ấy có phải mẹ con không đấy?
- Anh ý kiến thì ra ngoài mà ở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-day-che-cho-cho-em/2858234/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.