Hoắc Minh Thần cong môi cười, anh dọn dẹp hộp thuốc rồi nhanh chóng trở lại giường, ôm cô chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, Hoắc Minh Thần thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn cho cô rồi mới đến tập đoàn. Trước khi đi, anh vào phòng ngủ gọi cô.
- Vợ.
Mạc Hân Vy vẫn còn ngoái ngủ trả lời.
- Sao thế? Anh không ngủ nữa à?
Hoắc Minh Thần đưa tay xoa xoa hai bên má cô.
- Anh không đi làm lấy tiền đâu nuôi em, hửm?
- Em không ăn nhiều như thế.
Nghe cô trả lời nhưng hai mắt vẫn nhắm chặt, Hoắc Minh Thần cong môi cười.
- Anh có chuẩn bị đồ ăn cho em rồi. Khi nào thức dậy thì hâm lại rồi ăn nhé. Giờ anh phải đến tập đoàn rồi.
- Anh không đợi em đi chung à?
- Chân đau thì cứ ở nhà đi, anh nuôi em được.
- Không thèm.
- Được rồi, em nghỉ đi, anh đi làm, chiều sẽ về sớm với em, có được không?
- Dạ.
- Ngoan.
Hoắc Minh Thần đặt một nụ hôn lên trán cô rồi lái xe đến tập đoàn. Mạc Hân Vy ngủ một mạch đến trưa mới chịu rời khỏi giường. Cô hâm lại thức ăn mà anh đã chuẩn bị sẵn, vừa ăn vừa xem tivi cho đỡ chán.
Vết sưng cũng đã đỡ hơn nhưng vẫn còn đau nên cô cũng không thể đi lại nhiều, chỉ quanh quẩn trong nhà, hết xem phim lại chuyển sang xem tạp chí, rất buồn chán.
[...]
Tại nhà họ Mạc.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-day-che-cho-cho-em/2858197/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.