Đến tối, hai người dắt nhau đi xem phim.
- Tiểu Nguyệt, hay mình đi xem phim kinh dị đi?
- Em muốn xem phim hài cơ!
- Hay xem phim nào đủ cả kinh dị với hài đi?
- Ok.
Sau một hồi lựa chọn, hai người cũng tìm được phim muốn xem.
- Em ở đây chờ anh chút nhé! Anh đi mua ít bỏng ngô với nước ngọt.
- Em mua sẵn đây rồi! Đi vào xem thôi!
Vừa xem phim được lúc thì đến đoạn kinh dị. Hầu hết các cô gái trong rạp đều sợ hãi ôm lấy người yêu mình. Mạc Thuận cũng mong điều này sẽ xảy ra với mình nhưng sự thật thì không. Lưu Nguyệt vẫn ngồi thản nhiên ăn bỏng ngô như thường. Gương mặt cô không có chút dấu hiệu của sự sợ hãi nào. Anh hỏi nhỏ:
- Em không sợ à?
- Sợ gì?
- Thì... đoạn phim đó...
- Bình thường! Vốn dĩ chuyện giết người máu me giải trí như cơm bữa trong giới thượng lưu đã quá quen rồi thì dăm ba mấy cái cảnh này đã là gì!
- Vợ anh đỉnh nha! Em nhìn xem, cả rạp có mỗi cô gái này không ôm người yêu...
- À, thì ra muốn được ôm chứ gì? Anh cứ nói một câu, lại còn vòng vo mãi, sợ với lại không sợ! Nào thì ôm!
Cô vòng tay ôm chặt lấy cổ anh rồi tiếp tục xem phim. Được cô ôm, anh cảm thấy trong lòng vui sướng vô cùng. Anh cũng đưa tay ôm lại cô. Nhưng khoảnh khắc này chẳng kéo dài được bao lâu thì bị điện thoại của cô rung lên cắt ngang. Lưu Nguyệt từ từ lấy ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-no-em-loi-xin-loi/1756732/chuong-54.html