Vì những chuyện trong những ngày vừa qua khiến Lưu Nguyệt rất mệt mỏi nên cô quyết định đi du lịch mấy ngày với San San.
Mạc Thuận cũng biết, anh cũng rất muốn đi theo nhưng sợ cô biết, không vui nên anh ở lại và đến quán cô làm việc thay vì đến công ty.
Lưu Nguyệt đưa San San đi du lịch ở biển. Ở đó cô cùng với em gái mình thỏa sức đi bơi, đi mua sắm rồi thư giãn hàng giờ dưới tán dừa... Điều này khiến cô thật thoải mái.
Ở đó được ba ngày, San San không muốn ra biển chơi nữa mà muốn ở lại khách sạn nghỉ ngơi nên Lưu Nguyệt đành đi dạo một mình dọc bờ biển. Những lúc một mình như vậy, cô lại đâm ra nghĩ nhiều. Những kí ức cùng những chuyện gần đây ùa về khiến cô căng thẳng, mệt mỏi trở lại. Càng nghĩ cô càng nhận ra một điều: Có một cảm xúc, cảm giác khó tả khi gần người đó.
Ban đầu, anh cũng nói anh ghét cô vì cô chen vào tình cảm của anh với người yêu. Nhưng theo thời gian cùng những chuyện xảy ra, anh lại yêu cô, theo cô không rời. Cho dù cô nói không thích anh, nặng lời với anh nhưng anh vẫn yêu cô, theo cô mọi lúc mọi nơi.
Rồi cô nhớ lại những lúc vắng anh bên cạnh, một cảm giác thiếu vắng, buồn hiện lên trong lòng cô. Những lúc anh bị thương, cô lại lo lắng, xót xa. Những khi anh gần cô gái khác, cô lại thấy khó chịu.
Có lẽ cô yêu anh lúc nào không hay nhưng lí trí cô luôn từ chối, lấn át điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-no-em-loi-xin-loi/1756721/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.