Một tháng sau.
Lưu Nguyệt đã dọn về ở cùng với Mạc Thuận được một tuần rồi. Lần này về không khí có chút thoải mái hơn, không còn căng thẳng như trước nữa. Hai người bắt đầu hòa thuận hơn, quan tâm nhau hơn chút.
Hôm nay, Lưu Nguyệt đến công ty hơi muộn vì đêm hôm qua cô thức đến tận ba giờ sáng để hoàn thành số tài liệu gấp để hôm nay còn có mấy cuộc họp. Cô mệt mỏi cùng trợ lí đi vào.
- Thưa Lưu tổng, tôi có tin muốn báo cho người biết.
Hà Tuấn chợt nhớ ra điều gì liền nói với cô.
- Tin gì?
- Tôi đã có được kết quả ADN của thiếu gia và đứa con trong bụng của Lyly ạ.
- Nhanh vậy sao? Mới có một tháng...
- Tôi có người quen làm bác sĩ nên việc này dễ thôi ạ. Lại nhờ mẫu tóc của thiếu gia hôm trước người đưa nữa.
- Vậy kết quả sao?
- Đứa trẻ không phải con của thiếu gia ạ.
- Tốt. Anh cứ giữ cái kết quả xét nghiệm này cho tôi. Khi nào tôi cần tôi sẽ bảo.
- Dạ, thưa Lưu tổng.
Do có nhiều cuộc họp nên hôm nay Lưu Nguyệt về hơi muộn.
- Cô về rồi à?
- Anh chưa ngủ sao?
- Chưa. Cô ăn tối chưa?
- Tôi ăn rồi.
- Vậy cô đi nghỉ đi. Mà có khi từ mai tôi đón cô tan làm nhé?
- Tại sao?
- Tôi thấy... dù sao cũng không nên làm phiền trợ lí như thế mãi được.
- Nhưng tôi có rất nhiều việc. Tùy hôm về sớm về muộn, anh biết thế nào mà đón?
- Thì cô gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-no-em-loi-xin-loi/1756703/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.