Sáng hôm sau là cuối tuần nên Lưu Nguyệt muốn ngủ dậy muộn một chút. Bỗng ngoài cửa phòng cô có tiếng gõ cửa kèm tiếng gọi:
- Thưa tiểu thư. Người dậy chưa ạ? Tiểu thư?
Lưu Nguyệt khó chịu tỉnh dậy. Cô đi ra mở cửa phòng.
- Có chuyện gì không thím Trương?
- Xin lỗi đã làm phiền giấc ngủ của người. Nhưng ở dưới kia có Mạc thiếu gia đang làm ầm lên đòi cô xuống gặp cậu ấy.
- Mạc thiếu gia?
- Dạ.
"Tên này có vấn đề gì về đầu óc không? Mới sáng sớm đã đến nhà người ta làm ầm. "
Lưu Nguyệt vẫn còn chút ngái ngủ đi xuống tầng.
- Này Mạc thiếu, anh có vấn đề gì không? Mới sáng sớm đã đến nhà tôi gây chuyện gì đây?
- Tách được bọn tôi nên cô có vẻ ngủ ngon nhỉ? Giờ đi với tôi chọn đồ cưới. Nhanh lên. Tôi cho cô 5 phút.
- Đồ cưới gì? Mà tách ai?
- Đừng giả ngây nữa. Cô xúi ba mẹ tôi chia rẽ tôi với Lyly chứ gì? Giờ tôi chấp nhận cái hôn ước này nên cô vui rồi đúng không? Hôm nay mẹ tôi bắt tôi đưa cô đi chọn đồ cưới đấy, cô hài lòng chưa?
- Bác ấy bảo anh đưa tôi đi chọn đồ? Cũng đúng thôi. Không lẽ lại để mẹ chồng đưa con dâu đi lựa đồ một mình?
Lưu Nguyệt nói xong đi thẳng lên phòng thay đồ. Đúng 5 phút sau cô đi xuống. Hôm nay cô mặc chiếc váy xếp li liền áo màu đen. Mái tóc hạt dẻ buông dài. Đôi chân nhỏ đi đôi giày cao gót màu đen đính kim cương lấp lánh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-no-em-loi-xin-loi/1756687/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.