Editor: Lạc Yên
Dường như mọi ngôn ngữ đều không thể diễn tả được cảm xúc của Lục Dã lúc này.
Anh gắt gao ôm lấy Mạnh Vân bé nhỏ, tay vuốt vuốt tóc của cô.
"Vân Vân... Chúng ta kết hôn được không?"
Mạnh Vân sửng sốt, cô hoảng sợ đẩy anh ra.
"Em chỉ mới đồng ý đến ở chung với anh thôi, anh đừng có được đằng chân lân đằng đầu..."
Chuyện này vẫn nên bàn bạc thêm thì tốt hơn. Thực ra ban nãy Mạnh Vân bị hoảng, cả đầu nóng lên nên mới thuận miệng đồng ý với anh. Thực tế thì cô vẫn còn chưa sẵn sàng tiến xa đến mức đó.
Tính của cô hay ngượng ngùng nhưng thật ra không có ý từ chối anh. Nói cô không cảm động thì chính là nói dối.
Mà nói cô không thích cũng là nói dối.
Mạnh Vân ngồi cạnh cửa sổ lơ đãng suy nghĩ một chút.
Cô có thích Lục Dã không?
Thích.
Cô yêu Lục Dã sao?
Yêu...
Cô cũng không thể nói chính xác được nhưng tình cảm của cô dành cho anh chắc chắn không như những người khác.
Bởi vì Mạnh Vân chưa từng quá yêu một người, cô theo đuổi Ngụy Tống Từ không có nghĩa là yêu đến mức chết đi sống lại. Khi ấy có lẽ chỉ gọi là thích mà thôi, thời thanh xuân chia xa một thời gian thì sẽ không còn cảm giác đó nữa.
Trong lòng cô có rung động nhưng nếu nói là yêu đến mức không thể kiềm chế nổi thì... Nếu thật sự cô yêu Ngụy Tống Từ đến như vậy thì cô đã không bỏ sang nước ngoài ba năm, trong ba năm ở đó cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nhe-chut-duoc-khong/1799359/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.