Editor: Lạc Yên
Nói là bệnh viện nhà anh thì cũng không đúng lắm, đây là ba bệnh viện gộp lại do chính phủ trợ cấp xây dựng.
Lục Dã nói thế để chỉ để dọa cậu ta thôi.
Nhưng đúng là Mạnh Văn Kiệt nghe xong đã bị dọa cho sợ đến nỗi mặt trắng bệch, cậu lầm bầm mấy câu nhưng vẫn cúi người xuống dọn dẹp hết đồ ăn trên nền đất.
Hù dọa thành công, Lục Dã cố nhịn cười, anh ôm bả vai của Mạnh Vân định kéo cô đi ăn tối.
Nào biết được Mạnh Văn Kiệt chạy đến túm cổ tay của Mạnh Vân lại.
Mạnh Vân bị kéo lại thì nhíu mày, "... Em làm gì vậy?"
Lục Dã nhìn đến cổ tay của cô, sau đó tóm lấy tay cậu ta, "Bỏ ra."
Sức lực của Lục Dã vẫn lớn hơn, Mạnh Văn Kiệt còn chưa phản ứng kịp thì đã bị anh túm lấy cổ tay kéo ra, làm cậu ta phải kêu đau một tiếng.
"Nói chuyện thì nói cho tử tế, nếu cậu động tay động chân thì biết sao rồi chứ?"
Lục Dã cười lạnh một cái trừng mắt nhìn Mạnh Văn Kiệt.
Anh cũng đoán được đây là ai rồi, có lẽ là em trai mà Mạnh Vân đã kể. Vốn dĩ anh đã không có hảo cảm với gia đình của cô rồi, hôm nay lại gặp em trai của cô trong tình huống như thế này nữa.
Bọn họ khiến Mạnh Vân khổ sở như vậy, trong lòng Lục Dã chỉ nghĩ bây giờ đánh một trận cũng không đủ làm cô hết giận.
Nhìn thấy ánh mắt của anh đang đề phòng thì Mạnh Vân bỗng dưng lại thấy buồn cười.
Cô duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nhe-chut-duoc-khong/1799358/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.