Bản dịch của Lạc Yên tại wattpad Lacyen1209
Bởi vì cô còn chưa có chuẩn bị gì nên không dám hành động vội vàng.
Chỉ là ngày thường rất ít khi mẹ Trần Hi đến trường, mỗi lần Trần Hi đi học đều là tài xế trong nhà đưa đến, vậy nên cô vẫn chưa có cơ hội gặp bà ấy.
Vẫn nên suy nghĩ kĩ càng một chút.
Nhưng chuyện này đối với Mạnh Vân có hơi khó khăn, cô đang phân vân có nên gửi mail cho giáo viên hướng dẫn trước kia không, nhưng bản thân lại cảm thấy nên thử một lần thì hơn.
Giáo viên hướng dẫn của Mạnh Vân là một người hiền từ, cả đời tận tụy với nghề, hết lòng vì tương lai của trẻ.
Trước khi về nước, bà ấy từng nói với Mạnh Vân một câu như thế này: "Mạnh Vân, em phải dũng cảm đối mặt với mọi chuyện. Thượng đế cho con người cơ hội để phạm sai lầm, vậy nên đừng do dự."
Bỗng dưng cô lại nghĩ đến thời gian đi du học, sau đó lại thở dài.
Lúc trước cô rời đi là vì muốn trốn tránh, nhưng nào ngờ đến lúc về vẫn gặp lại Lục Dã, thậm chí còn giữ liên lạc với anh.
Tối thứ sáu, Qúy Hiểu Thích bỗng dưng nổi hứng gọi cho cô, mời cô đến nhà ăn cơm.
Mạnh Vân nhớ ngày trước từng ở nhờ nhà của Qúy Hiểu Thích nhưng vẫn chưa có dịp mang quà đến cảm ơn nên cô liền đồng ý, sau đó đi mua bánh với một ít hoa quả mang đến nhà Qúy Hiểu Thích.
Mạnh Vân lễ phép cảm ơn mẹ Qúy, sau đó ngoan ngoãn nói chuyện với bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nhe-chut-duoc-khong/1799352/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.