*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bản dịch của Lạc Yên tại wattpad Lacyen1209
Lục Dã bị Mạnh Vân đuổi ra đứng ngoài cửa.
Anh ở ngoài nhún vai một cái, đứng một lúc lâu sau mới gõ cửa, nói to: "Em với Giai Giai chia nhau kem trong túi nha! Anh ở trong xe đợi hai người!"
Đợi một lúc không thấy động tĩnh gì anh mới cười cười đi xuống tầng.
Lục Dã ngồi trong xe một lát thì quyết định lái xe đến cửa hàng Tứ Xuyên anh định dẫn Mạnh Vân đi ăn, xếp hàng mua đồ xong xuôi mới vòng xe quay lại nhà cô.
Chưa kịp dừng xe thì anh đã thấy một người phụ nữ đang dắt Ngô Giai Giai ra ngoài, người đó chắc là mẹ của Ngô Giai Giai.
Lục Dã cười cười, chờ hai mẹ con họ đi hẳn rồi mới xách túi đồ ăn lên nhà Mạnh Vân, duỗi tay gõ cửa.
Một lúc sau đó mới có tiếng của Mạnh Vân từ bên trọng vọng ra, "Sao anh vẫn chưa đi?"
Lục Dã bị cô chọc cười, "Anh phải nói chuyện với em qua cánh cửa như thế này à? Bộ anh là ăn cướp hả?"
Mạnh Vân do dự một chút, cô cũng cảm thấy không thích hợp cho lắm nên nhẹ nhàng mở cửa ra, ánh mắt cô mở to, lộ ra vẻ yếu đuối nhìn chằm chằm anh.
Lục Dã cười ha hả, "Mạnh Vân, có ai nói em rất đáng yêu chưa?" Anh lắc lắc túi đồ ăn vừa mua, "Nếu em không bận thì tối nay ăn cơm với anh được không?"
Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nhe-chut-duoc-khong/1799343/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.