* Ting Ting *
Tiếng thông báo điện thoại làm Nghiên Dương giật nảy mình, cậu về tới nhà chưa đầy 1 tiếng, chỉ mải quanh quẩn trong phòng đứng lên lại ngồi xuống, căn bản làn không có gì để làm. Cậu mệt mỏi vươn tay lấy chiếc điện thoại, chẳng hiểu làm sao gần đây cơ thể cậu luôn cảm thấy khó chịu, tóc cũng rất dễ rụng, ngoài việc hằng ngày đi hút bụi lông của Tiểu Hắc và Tiểu Bạch thì cậu cũng phải đi quanh nhà để thu dọn những sợi tóc của bản thân.
LP ( Giờ anh mới cầm điện thoại, nãy em có việc gì à? )
ND ( Em chỉ đi gặp bạn thôi ạ, anh ăn gì chưa?]
LP [Em đi chơi với bạn à, có ăn uống đầy đủ không đó.?)
ND [ Anh đừng đánh trống lảng, trả lời em đi.)
LP (Hm, sáng giờ anh bận quá, chưa ăn được gì, em lên đây với anh được không?)
ND ( Gấu đần, để em nấu chút gì đó rồi mang lên cho anh, nha.)
Nghiên Dương tắt điện thoại, gượng ngồi dậy, đầu y như có một tảng đá nặng đè lên, mắt tối sầm không nhìn rõ phía trước, cậu như đã dần quen với việc đó, ổn định một lát rồi đứng lên đi nấu ăn.
Dạo gần đây sức khỏe cậu có vẻ đi xuống, máu lưu thông không đều khiến y thường xuyên bị chóng mặt, đồ ăn không thiếu nhưng y đều cảm thấy không ngon mắt, không có khẩu vị, cố lắm mới ăn được hết lưng bát cơm, chắng có anh ở nhà nên cũng chẳng có ai ép cậu ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nguyet/3711910/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.