Hai hôm sau, chiều tối Gia Minh xuất viện, vì lời nài nỉ của Nghiên Dương nên Luân Phong buộc phải tới tận bệnh viện để đón y tới nhà hàng. Tới nơi, anh hạ cửa kính xe xuống, nhìn Gia Minh đang đứng bên hông.
- ’’ Vào đi, còn đợi tối xuống mở cửa cho cậu?’’
Gia Minh nhìn thái độ của anh thì chán không buồn nói, đưa tay định mở cửa xe thì nhận ra rằng nó không mở được, ngước lên nhìn anh.
- ’’ Anh đùa tôi đấy à?’’
- ’’ Ghế này là của Bảo Bảo nhà tôi, cậu ra sau ngồi đi.’’
- ’’ Sh…’’
Gia Minh bỏ tay ra khỏi cửa, đi ra ghế sau ngồi, cái lời nói của anh cũng quá sến súa đi, thật không hiểu những người yêu nhau đang nghĩ cái gì, cậu chán nản ngồi bấm điện thoại, hỏi.
- ’’ Nghiên Dương đâu rồi? Chẳng phải lúc nào hai người cũng dính lấy nhau sao?’’. Truyện Dị Năng
- ’’ Em ấy đang ở nhà hàng đợi trước rồi.’’
- ’‘Um…’’
Hai người im lặng một lúc thì Gia Minh tìm được một tin trên mạng, có vẻ khá nóng hổi.
- ’’ Cậu biết Mặc Đông Quân không?’’
Luân Phong nhìn qua kính chiếu hậu, trả lời.
- ’’ Biết sơ qua, từng nghe Nghiên Dương nhắc tới, có chuyện gì?’’
- ’’ Cậu ta đang bị nghi ngờ có liên quan tới vụ việc buôn người, tổ chức đánh bạc, tiêu thụ chất cấm ở Phúc Châu.’’
- ’’ Vậy thì sao.?’’
- ’’ Nhiều sao đáy, cậu ta là một cổ đông lớn trong chuỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nguyet/3376962/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.