Tới nơi đỗ xe, di động bỗng nhiên rung lên. Tạ Tri lấy ra nhìn thử, mười mấy tin nhắn đều là Lê Gia gửi đến.
[Teletubies: Cuối cùng ông đây cũng được đóng máy giải phóng rồi!]
[Teletubies: Con trai! Đang ở đâu đấy, mau ra đây, ba đưa con đi ăn một bữa lớn.]
[Teletubies: Chấn động.jpg (1)]
(1) Ảnh:
[Teletubies: Ra ngoài chơi đi.jpg (2)]
(2) Ảnh:
[Teletubies: chia sẻ vị trí]
......
Tạ Tri: "......"
Nhìn thấy địa chỉ mà Lê Gia chia sẻ cũng gần nơi này, đầu ngón tay Tạ Tri động đậy chia sẻ vị trí của chính mình rồi duỗi tay mở cửa xe, hất cằm với Bùi Hàm Ý.
Ba Tạ ăn mặc chỉnh tề, áo trắng quần đen, sau khi làm hành động như vậy lại có phong thái khá thân sĩ, Bùi Hàm Ý nhìn mà mê ngất ngây, ngoan ngoãn ngồi vào xe.
Sau đó "Rầm" một tiếng, cửa xe đóng lại.
Bùi Hàm Ý cách một cánh cửa sổ xe mờ mịt nhìn cậu.
Cửa sổ xe tự động hạ xuống, Tạ Tri cong lưng, lắc lắc di động: "Tôi đi gặp Teletubies để nhắn gửi nguyện vọng của anh, về trước đi."
Tài xe không đến, Tống Đạm tự mình lái xe, nghe vậy thì ngạc nhiên quay đầu lại: "Anh còn có cái sở thích này nữa à?"
Chỉ tiếc "Teletubies" không dỗ được Bùi Hàm Ý.
Bùi tiên sinh tám, chín tuổi nào dễ lừa như năm, sáu tuổi, anh nhíu mày muốn mở cửa xe kéo cậu về: "Em không thích mấy cái thứ ấu trĩ như thế đâu."
"......"
Ba ngày trước anh còn muốn đem ga giường và tấm màn đổi thành Teletubies và Bọt biển bảo bảo còn gì.
Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ngoc-cung-khong-sao-toi-mu/649531/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.