CHƯƠNG 31 
Là anh ấy, thật sự là anh ấy! 
Anh ấy chính là người họ Phó đó, tôi cuối cùng cũng biết tên của anh. 
“Phó Ninh Viễn “ tôi nhẩm lại ba chữ này, như nhấm nuốt ghi nhớ. 
Tôi kiềm nén không được hưng phấn mà nhìn anh đứng đằng trước, trầm tĩnh tự tin diễn thuyết, hoàn toàn không có cảm giác bị hơn một ngàn ánh mắt nhìn chằm chằm. 
Tôi phát hiện cư nhiên gần như tất cả mọi người chuyên tâm nghe anh diễn thuyết, ánh mắt mỗi người đều là chuyên chú như vậy, đáy mắt chỉ có người đàn ông miệng lưỡi lưu loát kia, nói những lý luận buôn bán mà tôi nghe không hiểu. 
Một tháng không gặp, tôi phát hiện tôi quả thực nhớ mong anh. 
Anh toả sáng hoà quang như vậy, cho dù thân tại đại sảnh diễn thuyết vô vị nặng nề, lại làm cho người ta có loại lỗi giác đang đặt mình trong màn biểu diễn trên sân khấu, tất cả ánh đèn đều chiếu lên người anh, tình tự của mọi người đều nắm giữ trong tay anh, chuyên chú mà cuồng nhiệt chăm chú nhìn anh. 
Mà anh chỉ tao nhã cười nhạt, phảng phất hết thảy điều này không hề quan hệ với anh, anh chẳng qua là bên thứ ba đứng một bên quan sát. 
Điều khiển mọi người, rồi lại ung dung đặt mình ngoài lề, làm tôi mê thật sâu, nhưng hấp dẫn tôi nhất, vẫn là hơi thở bình thản của anh, khiến tôi không tự kìm hãm được muốn thân cận, ỷ lại anh, hy vọng anh có thể sủng nịch sờ đầu tôi lần nữa, mỉm cười với tôi. 
Chỉ cười với tôi. 
“Được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nghi-muon-em/1290765/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.