Chớp mắt đã tới ngày tốt nghiệp, Tiết Giai Ny và Cát Xuyến phải xin nghỉ để đến trường học làm thủ tục tốt nghiệp, thuận tiện họp mặt với các bạn học, bốn năm học chung, thoáng một cái đã phải chia cách.
"Giai Ny, tối nay là ngày cuối cùng chúng ta làm sinh viên ở đại học F, nhất định phải quẫy lên!" Cát Xuyến hưng phấn nói.
"Thời gian trôi qua thật là nhanh! Chưa gì đã trôi qua 4 năm rồi." Tiết Giai Ny dọn dẹp đồ trong kí túc xá, qua đêm nay, cái gì cũng phải dọn đi.
"Chúng ta đang ngày càng gần đội ngũ bôn ba, gương mặt này nè! Mang theo đầy dấu vết năm tháng, càng ngày càng tiều tụy." Cát Xuyến khoa trương cảm khái.
"Mình hơi nhớ những ngày đi học chung với Chân Chân, nếu như bây giờ bạn ấy ở đây, nhất định vũ hậu tối nay là bạn ấy."
Cát Xuyến đi tới bên cạnh cô, "Không phải bạn nói mấy ngày nữa Chân Chân sẽ trở về sao?"
"Là vì bạn ấy rất nhớ người thân, không biết lần này trở về bạn ấy có ở lại luôn hay không." Tiết Giai Ny biết nếu không phải do mình nói ra bệnh tình của mẹ Diệp, Chân Chân cũng sẽ không quyết định trở về.
Nơi này là nơi đau lòng của cô, chứa quá nhiều đau đớn, trở về sẽ làm vạch trần vết sẹo cô giấu trong đáy lòng.
"Mình có dự cảm, sau khi bạn ấy trở về sẽ không đi được nữa." Cát Xuyến ra vẻ thần bí.
Tiết Giai Ny liếc cô một cái, "Bạn đi học bói từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nghi-anh-se-khong-thich-em/2366057/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.