“Tôi không dám một mình...” Tiết Giai Ny cắn môi, vẻ mặt rất ảo não.
Cô không muốn cầu cứu anh chút nào, nhưng tình thế cấp bách, vùng núi hoang dã, người quen thuộc và tín nhiệm nhất cũng chỉ có mình anh, hơn nữa hai người đã xảy ra quan hệ đó, mặc dù không nguyện ý nghĩ lại, nhưng sự thật dù sao cũng là sự thật.
“Ý của em là... Tối nay ngủ đây?”
Quan Hạo Lê biết rõ tính tình của cô, nói quá mức, sẽ hoàn toàn ngược lại, da mặt của cô quá mỏng, đến điểm dừng die3nda4nle3qu21ydo0n là đủ. Lại nói, chuyện này vốn do một tay anh thiết kế, muốn chính là hiệu quả này.
Không thể làm hỏng, phải có chừng mực.
Tiết Giai Ny bất đắc dĩ, xấu hổ thẹn thùng gật đầu, nếu không phải tình huống đặc biệt, dù như thế nào cô cũng không kéo cái mặt này xuống tới tìm anh giúp một tay.
“Vậy... Ngủ đi.” Trong lòng Quan Hạo Lê lướt qua vẻ hả hê, hào phóng ôm eo cô.
“Không cho phép anh làm loạn.” Tiết Giai Ny nhỏ giọng nói rõ.
“Anh có lòng này cũng không có điều kiện!” Quan Hạo Lê giống như thở dài.
“Lấy tay ra.” Cô bất mãn đẩy anh, muốn giữ vững cự ly.
“Túi ngủ chỉ lớn ngần ấy, em hy vọng anh đi sao? Ngoan, đừng làm rộn, yên tĩnh ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm lên đường.” Quan Hạo Lê dịu dàng an ủi, cũng không động chân động tay như trước.
Tiết Giai Ny không nói nữa, mặc cho anh ôm mình.
Thật ra thì, cảm giác này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nghi-anh-se-khong-thich-em/2366054/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.