Thanh toán 20% tiền cho quán bar anh liền đưa cô ra xe. Cả chặng đường cô cứ mím chặt môi nhìn anh. Mạc Kiên nhíu mày
-Có gì muốn nói sao?
-Ừm. . .số tiền 15 tỷ đó, tôi không cần nhiều như vậy. . .
-Vậy em cần bao nhiêu?
-2,5 tỷ!!
Anh khẽ bật cười thắng gấp xe lại khi đèn giao thông chuyển đỏ. Chòm người qua phía cô mà đặt môi mình lên đấy mà mút máp. Nhiên Nhiên để mặc anh quấy phá môi mình, đến khi chuẩn bị đèn xanh cô mới vỗ vỗ tay lên ngực anh. Mạc Kiên rời đi khẽ cười khi thấy con mèo nhỏ này khá ngoan. Nhiên Nhiên biết rõ mình đã bị mua nên đâu dám ý kiến. Anh phóng xe về biệt thự rồi kéo tay cô lên lầu mà đóng sầm cửa phòng ngủ lại.
Nhiên Nhiên có chút sợ sệt nhìn anh
-Chuyện này. . .để sau được không?
-Em nghĩ rằng nếu hôm nay tôi không tình cờ ở quán bar đó thì em đã thế nào rồi?
-Tại tôi hết đường rồi!!
Cô bất chợt hét lớn ngồi dậy mà nấc lên. Mạc Kiên nhìn xuống bờ vai run rẩy kia mà đau lòng, tiến lại khẽ đưa tay qua xoa xoa vai cô
-Có chuyện gì vậy?
-Bà nội. . .híc. . .bà nội tôi. . .bà ấy cần tiền phẫu thuật. . .bà ấy. . .
-Suỵt, đừng nói nữa. Tôi sợ em sẽ khóc mất!!
Đặt cô nằm xuống giường rồi hôn nhẹ lên trán cô
-Số tiền mua em tôi sẽ trả đủ, chỉ cần ở đây với tôi!!
-Cậu. . .?
-Anh yêu em!! Anh sẽ chẳng bao giờ để mất em nữa đâu. Một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nga-re-cua-hanh-phuc/196055/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.