Nhiên Nhiên nằm trên giường, ánh mắt khẽ dao động khi nhìn thấy anh. Mạc Kiên ánh mắt vô cùng ấm áp tiến lại phía cô, tay khẽ nắm lấy tay cô
-Nhiên Nhiên, anh xin lỗi!!
Nhiên Nhiên nhìn anh chớp mắt vài cái rồi ngồi bật dậy như muốn chạy đi đâu đó
-Bảo Bảo, Bảo Bảo sao rồi??
Mạc Kiên ôm lấy Nhiên Nhiên cố để cô không vận động mạnh. Anh khẽ đưa tay xoa nhẹ bờ lưng cô mà an ủi
-Con không sao rồi, em đừng lo. Lát con sẽ vào với em. Ngoan, nằm xuống được không?
Nhiên Nhiên lúc này mới thở nhẹ ra ngoan ngoãn mà nằm xuống giường. Anh yêu thương hôn nhẹ lên trán cô
-Không sao cả rồi. . .
Nhiên Nhiên nhìn anh khẽ gật đầu
-Em muốn ngủ. . .
-Vậy em ngủ đi!! Anh ở đây!!
-Sao anh lại gầy như vậy? Rốt cuộc em nằm đây bao lâu rồi??
-3 tháng!! Em cũng thấy anh gầy đi sao? Vậy phải mau chóng khỏe lại còn về nhà chăm sóc anh!!
-Mạc Kiên, anh. . .
-Anh xin lỗi, để em chịu nhiều uất ức rồi!!
Nước mắt Nhiên Nhiên chảy xuống. Mạc Kiên vội đưa tay lau đi, anh yêu thương hôn lên khóe mắt cô
-Ngoan, đừng khóc. Sau này sẽ không để em thiệt thòi hơn nữa!!
Nhiên Nhiên bật cười đánh nhẹ lên người anh
-Là anh nói, phải giữ lời!!
-Anh hứa!!
Mạc Kiên khẽ cười, gọi cho mẹ chiều đưa Bảo Bảo ghé thăm cô. Nhiên Nhiên nghe vậy liền vui vẻ hơn hẳn. Cô vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh giường mình
-Lên đây với em đi!!
-Nhưng mà em. . .
-Em không sao đâu, lên đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nga-re-cua-hanh-phuc/1361341/chuong-62.html