Dịch: Tiêu Thiên Thanh
Hóa ra bây giờ Lâm Tô không có hơi thở và nhịp tim, cô đang sống bằng trạng thái vô cùng kỳ lạ. Mà hồi nãy cô bị ngất là do nhớ đến Tần Trọng, trước cô chết vì anh còn bây giờ thì bị ngất vì anh, tình trạng này tốt hơn mấy trăm năm trước nhiều.
Trên gáy của người trước mặt cũng có một vết bớt hình hoa mai giống hệt Tần Trọng nhà cô.“Được.”*Lâm Tô gật đầu, giây phút nhìn về phía Tần Trọng, cô chợt mở to mắt.Soát lỗi: Một míSoát lỗi: Một mí
Tần Trọng đưa tay ra: “Để tôi dìu cô xuống.”
“Cô yên tâm, tôi sẽ tìm người biết giữ kín miệng.” Tần Trọng nói: “Tôi thật lòng muốn giúp cô.”
Để cô tạm thời ở bên cạnh anh, đợi đến khi Tần Trọng tìm được người mà mình yêu, cô sẽ rời đi.
Hóa ra bây giờ Lâm Tô không có hơi thở và nhịp tim, cô đang sống bằng trạng thái vô cùng kỳ lạ. Mà hồi nãy cô bị ngất là do nhớ đến Tần Trọng, trước cô chết vì anh còn bây giờ thì bị ngất vì anh, tình trạng này tốt hơn mấy trăm năm trước nhiều.Ngoài ra còn có một số nhà nghiên cứu của thời đại này, ngày nào họ cũng đến hỏi cô một số việc của triều đại cô sống.Beta: Maria, KimH
Trên gáy của người trước mặt cũng có một vết bớt hình hoa mai giống hệt Tần Trọng nhà cô.
…Làn da trơn bóng mịn màng, trắng như sứ, nhưng không có nhiệt độ hay mạch đập.
–
Dịch: Tiêu Thiên Thanh
“Cảm ơn sự tin tưởng của cô, tôi sẽ không để cô thất vọng.” Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-muon-giao-nop-em-cho-quoc-gia-a/266894/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.