- " Em sắp nóng chết rồi....ư....ư."
Anh bế cô vào khách sạn gần đó! Mở cửaa vào phòng, anh đặt cô lên ghế sofa lạnh tanh để cô có thể giảm nhiệt phần nào trên cơ thể. Rồi cũng nằm đè lên người cô hút nhiệt vì trong người anh đang tồn tại một thứ hàn khí lạnh lẽo, nếu có thể được anh nguyện dùng tấm thân này của mình 'chăm sóc' cho cô.
- " Nóng~~~..." Tiểu Ly mất hết ý thức nói trong mơ màng.
- " Em nóng ư! Có lẽ tôi cũng nóng rồi đó."
Vĩ Thiên thở từng làn khói mê hoặc phảng phất mùi bạc hà mát rượi vào tai cô. Nhận được mùi hương đó từ anh dục lửa trong cô càng tăng. Không biết thuốc kích dục quá mạnh hay độ mê hoặc người phàm của anh quá cao hay sao mà làm cô mê mẩn.
Long Vĩ Thiên, anh cái gì cũng đặc biệt...!
Tiểu Ly rên rỉ, áp cả thân tể nóng nực vào lồng ngực săn trắc của anh. Chỉ có dựa vào nó cô mới yên lòng phần nào dù trong người phải gánh chịu những ngọn lửa dục vọng.
Ở trong tình cảnh như thế này, cô muốn khóc nhưng không thể khóc nổi. Gọt mồ hôi đã thay cô lăn đều trên làn da mỏng manh, trắng sứ bỏng rát cả da thịt. Đây có thể gọi là rơi vào tình trạng khốn đốn nhất không? Trong khi cô bị người khác hạ xuân dược và rồi cô lại muốn anh giải toả cho mình. Một bên là là cầu anh "thịt" càng nhanh càng tốt một bên là sợ Long Vĩ Thiên càng ghét mình, hận mình khi trông thấy bộ dạng bê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-muon-em-bat-cu-luc-nao/268926/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.