🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giang Tịnh Ân khoá chặt phòng ngủ, khóc thê lương đến khi đủ mỏi mệt mà thiếp đi.



Ở ngoài phòng khách tối, Trần Vu Hạo tựa mình vào sofa, cánh tay che trên mi mắt, chỉ nhìn thấy anh liên tục nuốt xuống nước bọt.



Là nuốt xuống nước bọt hay là nước mắt, lúc đó cũng chẳng có ai biết.



Ngày hôm sau, Vu Hạo đưa Bông Cải đi học như mọi ngày bình thường.



Vì hôm qua thất hứa nên Bông Cải giận papa lắm, giận đến chẳng thèm nói chuyện với papa, anh mua bánh ngọt dỗ dành, con bé cũng chỉ nhận bánh chứ chẳng thèm thơm má anh.



Trần Vu Hạo đành phải dỗ dành năn nỉ bé con cưng của mình tha lỗi, Bông Cải cũng rất biết bày kế.



"Papa hứa đi, hứa sẽ dắt Bông Cải đi chơi đi."



Trần Vu Hạo nào dám không hứa.



"Papa hứa mà."



"Hừ, hừ hừ!"



Bông Cải bĩu môi, ôm hộp bánh quay ngoắc vào trong lớp mầm non của em.



Nhìn con đi vào lớp học, Trần Vu Hạo mới yên tâm rời đi, nhưng anh không đi đến công ty mà trở về Trần gia, nơi mà anh rất ít khi quay về.



Đỗ xe ở trước cổng Trần gia, Vu Hạo gọi điện thoại, mắt nhìn cánh cổng nhà trong khi đợi đầu dây bên kia nhấc máy, ánh mắt người đàn ông mang theo phiền muộn.



Khi đầu dây bắt máy, Vu Hạo khẽ gọi.



"Tiểu Vũ..."





ads



...



Giang Tịnh Ân khóc một đêm, thức dậy với đôi mắt sưng húp, cô phải chườm khăn ấm cho đôi mắt mình.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-may/2602155/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Mây
Chương 13: Trách móc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.