Một cậu bé toc đỏ với làn da nhợt nhạt nằm bên cạnh một cô bé vái mái tóc trắng xõa bung, cả hai đang nằm dưới một gốc cây rất to, bóng mát che rợp cả một vùng bầu trời. Cậu bé miệng ngâm nga một ca từ kỳ lạ, rồi bỗng nhiên cậu yên lặng, chống một tay lên nhìn cô bé đang nhắm mắt
“Hikari, mai anh phải về nơi của mình rồi”
Cô bé mở mắt ra, im lặng không nói gì, được một lúc cậu bé lại tiếp
“Thật ra mục đích anh đến đây là để tìm một bông hoa”
“Nó nằm ở một khu rừng tên là…”
------
Sáng hôm sau tôi lồm cồm từ trên giường bò dậy khi tiếng đồng hồ báo thức đang reo lên inh ỏi đến đinh tai nhức óc. Đau đớn từ cổ tay truyền đến làm cơ thể tôi căng cứng và tiếng rên liền bật ra, da gà nổi lên, tôi nhìn vào nơi cổ tay đã lành sẹo nhưng vẫn còn đỏ lên ưng ửng vì vừa vận động quá mạnh. Hai mắt tôi đờ đẫn đi, vuốt nhẹ nơi đó, cảm nhận từng trận đau đớn kích thích não bộ, lại nữa à, tôi thở dài, đã quá quen với việc này nên tôi cũng không còn bất ngờ hay đau thương gì, nhìn Jin đang mỉm cười nhìn tôi, chắc có lẽ tối qua nó đã bị sốc, đôi mắt còn đỏ sưng đã bán đứng nó
“Chị xin lỗi”
Tôi thì thào, Jin sững người, rồi nước mắt nó lại rơi, nó lao nhanh vào lòng tôi, rên hừ hừ nói
“Akari! Chị phải cố gắng lên, chúng ta sẽ làm được, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi”
Tôi mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848389/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.