*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi đang trôi nổi trong một khoảng không gian màu đen, xung quanh rất tối rất lạnh, trên người tôi không một mảnh vải che thân. Tôi ngồi dậy nhìn xung quanh, nhưng lại không biết đây là đâu. Tôi đứng dậy, bước về phía trước, cứ đi cứ đi mà lại không biết đích đến là ở đâu. Đi được một lúc tôi thấy mệt mỏi trong người, muốn ngồi xuống nghỉ ngơi thì thấy một bóng trắng đi từ xa từ từ tiến lại gần. Sau khi bóng trắng đó đến gần, tôi mới thấy đó là một cô bé, tôi ngạc nhiên, cả hai chúng tôi giống nhau như hai giọt nước vậy, nhưng chỉ có điều trong cô gái đó có một nét gì đó khá là u buồn, khuôn mặt xanh xao cô khẽ nói “Tôi sắp hết thời gian rồi”
Tôi ngạc nhiên nhìn cô, không biết cô đang nói gì, cô nhìn tôi, mỉm cười nhẹ nhàng, khóe mắt kéo ra ánh lên sự đau buồn thấp thoáng “ Nếu như.. nếu như tôi không thể hoàn thành nó, cô có thể giúp tôi không?” Tôi nhìn cô, quan sát cô từ trên xuống dưới, cô bé rất giống tôi, đến cả nốt ruồi son ngay khe ngực cũng thấp thoáng, tôi thoáng đỏ mặt, rồi tằng hắng một cái, hỏi
“Giúp? Tôi phải giúp cô như thế nào?”
“Con gấu bông bên cạnh cô.. Nó có thể giúp cô. Có lẽ bây giờ nó đã biết tôi là ai và biết cách đối phó với tôi rồi. Tôi sẽ sớm không thể ở đây lâu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848374/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.