Ngoài trời tối đen như mực, đèn điện ở các nhà đã tắt từ lâu chỉ còn chừa lại ngọn đèn leo lắc từ các cột đèn đặt ở một vài nơi soi sáng cho khách bộ hành.
Tiếng chó sủa nghe văng vẳng đâu đây, không gian tĩnh mịch không một tiếng động, chứng tỏ mọi người đã đi ngủ từ lâu
Nhưng nhà Asahina thì lại khác, đã 11 giờ tối, đèn trong phòng khách đã tắt, rèm cửa đã kéo lại, nếu nhìn từ bên ngoài vào mọi người sẽ nghĩ mọi người trong nhà đang có một giấc ngủ yên bình.. Nếu như bạn không để ý âm thanh la hét tuyệt vọng phát ra trong ngôi nhà.
Trong phòng khách, đèn điện đã tắt, âm thanh vắng lặng, chỉ có ánh sáng từ Tv liên tục nhấp nháy, hình ảnh trong đó vẫn liên tục chuyển động và âm thanh từ trong TV vẫn đều đặn phát ra.
Mọi người trong nhà đều đang hết sức tập trung vào TV hết sức có thể, trên sopha, anh em nhà Asahina đều ngồi dựa vào nhau, trên người dắp một cái chăn dài thật là dài. Điều hòa vẫn mở, phối hợp với không khí lành lạnh phát ra và sự kinh hoàng mà bộ phim mang lại càng làm cho không khí thêm phần âm u
Chỗ chúng tôi đang “ đóng đô” là phía trước sopha, nơi đãng ra đặt một cái bàn bằng thủy tinh bự nhưng do thấy chúng tôi ngồi trong góc khá khó khăn trong việc quan sát TV và rất có hại cho mắt nên Masaomi đề nghị cùng một vài người khiêng cái bàn sang chỗ khác, chừa một khoảng trống thật bự ở giữa để chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848373/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.