Editor: Cò lười
Beta: Lily58
Mặt trời mọc lên cao, bọn trẻ cười đùa vui vẻ.
An Diệc Tĩnh ngồi ở trên bục cờ gọi điện thoại, ánh mắt nhìn về phía sân bóng rổ: "Tóm lại em sẽ quay trở về nhưng mà không phải bây giờ."
Giọng của Thẩm Thanh như chọc thủng loa, tấn công màng nhĩ của An Diệc Tĩnh, "Em điên rồi, đây là cơ hội tốt nhất để cô lấy lại danh dự, tất cả mọi thứ chị đã chuẩn bị xong rồi thế mà em lại nói với chị là tạm thời không quay trở lại."
"Làm việc phải làm đến nơi đến chốn, bọn trẻ ở đây rất cần em." An Diệc Tĩnh nhìn bọn trẻ đang chơi trốn tìm liền nở nụ cười, cô không hề nói dối, bọn trẻ đã tạo mối quan hệ thầy trò tốt đẹp với cô, quả thật rất cần cô.
"Em bày trò, chị lại còn không hiểu em nữa . . . em nói thật với chị đi, rốt cuộc em ở lại chỗ đó có mục đích gì?"
"Mục đích của em chính là mấy đứa trẻ ở đây, bọn chúng không để em đi, em cũng không nỡ đi." Đây cũng là lời thật lòng, trừ Lâm Nhiên không nói đến, quả thật cô cũng không nỡ bỏ những đứa trẻ đáng yêu này.
Thẩm Thanh âm thầm thở dài một cái, giọng điệu vẫn như cũ mười phần khí thế: "Tin em mới là lạ, chị không biết đến cùng là có chuyện gì xảy ra với em, tóm lại ban đầu bảo em đi em sống chết không đi, bây giờ bảo em trở về thì lại lấy cớ này nọ, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-chap-niem/3275398/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.