Sự đối lập trước sau của người đàn ông này cũng lớn quá rồi đấy!
Nhưng mà sau đó hai người quả thực chỉ có thể liên lạc qua thư từ, qua một tháng, Lục Tuân gửi thư về nói rằng nhà ở cho gia quyến đã được sắp xếp xong.
Cậu hỏi ý kiến Thẩm Nghiên, đến lúc đó anh sẽ sửa sang nhà cửa trước, đợi đến khi Thẩm Nghiên đến là có thể dọn vào ở ngay.
Thẩm Nghiên cũng nói với cậu một số ý tưởng thiết kế của mình, ví dụ như trong sân phải trồng rau các kiểu.
Lục Tuân đều làm theo từng cái một.
Bên Thẩm Nghiên rất nhanh đã bước vào mùa đông, cứ đến mùa đông, mọi người sẽ bắt đầu bước vào chế độ ngủ đông.
Chỗ này đến mùa đông, đất đều đóng băng, cây trồng đương nhiên không thể nào mọc được nữa, ngoại trừ một số ruộng tự trồng của người dân được bọc thêm nilon, để đất không bị đóng băng quá nhanh.
Sau đó mọi người bắt đầu muối dưa, cất rau củ cải trắng các kiểu vào hầm, để dự trữ thức ăn cho mùa đông.
Còn thỏ béo bây giờ đã thành công dọn vào nhà Thẩm Nghiên, dù sao đến mùa đông, một con thỏ béo như vậy ở trên núi rất nguy hiểm.
Mấy con thỏ trước đây ở nhà Thẩm Nghiên, "vô tình" sinh con, lứa này tiếp lứa kia, rất nhanh nhà Thẩm Nghiên đã không còn chỗ để.
Sau đó, trước khi vào đông, cô nói với đại đội trưởng, rồi dựng thêm một căn phòng bên cạnh trại heo, chuyên để nuôi thỏ.
Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/3748900/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.