Lục Tuân lại cũng đi theo.
Giữa hai người không có thêm lời thoại nào, hầu như đều là Thẩm Nghiên chỉ huy, Lục Tuân làm theo, còn giúp nhóm lửa.
Rõ ràng không nói gì, nhưng dường như rất ăn ý.
Mà sắp đến giờ tan làm, trong đại đội mới có tin tức truyền về, mọi người mới biết được, Bạch Tương vậy mà đã rời đi rồi.
Hơn nữa, trước đó suất học đại học công nông binh trong đại đội là dành cho cô ta.
Biết được tin này, Tiết Vĩnh Thanh hoàn toàn ngây người.
Anh ta còn đang mơ mộng mình có thể rời đi về thành phố, kết quả bất ngờ bị thông báo rằng suất học đã được định đoạt rồi.
Hơn nữa hiện tại Bạch Tương cũng đã đi rồi.
Bởi vì ngày thường Bạch Tương ở điểm thanh niên trí thức rất ít nói, không có cảm giác tồn tại, cho nên dù rời đi cả một đêm, mọi người cũng không cảm thấy có gì không đúng.
Thậm chí còn không hỏi han gì, bị Ôn Thành Lan qua loa lừa gạt cho qua chuyện.
Đợi đến khi trong đại đội truyền đến tin tức, mọi người mới kịp phản ứng.
Thì ra là hôm qua đã rời đi rồi?
Ôn Thành Lan và Thẩm Nghiên thì ẩn mình sau chiến công.
Chuyện này khiến đám thanh niên trí thức ở điểm thanh niên trí thức ủ rũ mất mấy ngày.
Đặc biệt là Tiết Vĩnh Thanh, nghe nói sau đó còn bị ốm một trận, chuyện này rốt cuộc có thể nói là công cốc.
Nghe được tin này, Thẩm Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/3748883/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.