🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trên đường về, Lục Tuân nhìn thấy dáng vẻ của cháu trai mình, liền quay sang nhìn Thẩm Nghiên.

"Về nhà rồi, chắc ông nội phải cảm ơn em, nuôi thằng bé tốt như vậy."

"Không trách em là được rồi, chắc về nhà sẽ càng nghịch ngợm hơn!"

Trước đây là vì thằng bé không chịu ăn cơm nên mới nghịch, nhưng bây giờ thì chịu ăn rồi, chỉ là tính cách cũng trở nên nghịch ngợm hơn.

"Con trai nghịch ngợm một chút cũng tốt, không nghe lời thì đánh một trận là nghe lời ngay!"

Nghe thấy câu này, Lục Cẩn Dương theo bản năng che m.ô.n.g mình lại.

Chú út chẳng phải là quỷ dữ sao?

Sao người này cứ luôn nghĩ đến chuyện đánh trẻ con vậy.

"Chú út, vậy nếu thím không nghe lời, chú có đánh m.ô.n.g thím không?"

"Chú út, nếu chú dám đánh cô cháu, cháu nhất định sẽ báo thù cho cô!"

Lục Cẩn Dương lúc này miệng cứ trề ra như sắp treo được cả bình dầu: "Chú út, cháu vẫn là cháu trai nhỏ của chú mà, vậy tại sao chú lại đánh vào m.ô.n.g cháu?"

"Cháu ngoan thì chú sẽ không đánh, nếu không ngoan thì chắc chắn phải đánh, cho nên cháu cố gắng sau này biểu hiện thật tốt, biểu hiện tốt chú sẽ thưởng cho."

"Vâng ạ! Cháu cố gắng ạ!"

Mấy người vừa đi vừa nói chuyện phiếm, về đến nhà, Thẩm Nghiên cảm thấy mình sắp kiệt sức.



Mấy đứa nhỏ lúc này tự cầm khăn mặt, lau người cho nhau, rồi lại vén áo lên thổi gió, lập tức cảm thấy cả người mát mẻ.

Lục Cẩn Dương bắt đầu xúi giục Lục Tuân: "Chú, chú mau vén áo lên đi, cháu lau người cho chú, mát lắm."

Thẩm Nghiên: "..."

Vừa nghĩ đến cảm giác lúc trước sờ soạng người đàn ông này, mặt cô lại bắt đầu đỏ lên.

Lục Tuân cũng không biết là cố ý hay vô tình, cũng liếc nhìn Thẩm Nghiên một cái.

"Không cần cháu lau đâu, lát nữa chú tự làm được." Lục Tuân từ chối ý tốt của Lục Cẩn Dương.

Nhị Đản ở bên cạnh kéo Lục Cẩn Dương đi.

"Tiểu Dương, em không hiểu rồi! Chú út muốn cô lau cho cơ, không cần em đâu."

"Đúng vậy, cháu cũng muốn thím thơm thơm lau cho!" Tiểu Bàn bên cạnh cũng giơ tay nói.

Nói xong liền cởi áo ra, lộ ra cái bụng trắng trẻo tròn xoe.

Thẩm Nghiên còn chưa kịp làm gì, Tiểu Bàn đã bị Lục Tuân đuổi đi.

Trong mắt mấy đứa nhỏ, Lục Tuân chắc hẳn là tên đại ác nhân.

Để không khí giữa hai người bớt ngượng ngùng, Thẩm Nghiên liền nói muốn ra vườn sau tưới rau, tiện thể chuẩn bị bữa tối luôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.