Mẹ Thẩm ném bánh cho gà ăn xong thì bỏ đi, mặc kệ sống c.h.ế.t của mấy con gà.
Mấy người trong nhà đang nói chuyện, lúc mẹ Thẩm quay lại thì bà nội Thẩm đã ăn bánh Gà Con rồi, thứ này bề ngoài bóng nhẫy dầu mỡ, Thẩm Nghiên thấy ngấy quá, nhưng đối với người thời này mà nói thì dầu mỡ chính là thứ tốt, hơn nữa còn thơm nữa.
Bà nội Thẩm cắn một miếng nhỏ, khoa trương kêu lên: "Ôi chao, thứ này ngon thật đấy!"
Nói xong, bà cụ định ra ngoài khoe khoang với mọi người.
Bà chống người đứng dậy.
"Không được, đây là đồ tốt cháu gái ngoan và cháu rể ngoan của bà mang về, bà phải ra khoe với mấy bà già kia mới được."
Nói xong, bất chấp Ba Thẩm ngăn cản, bà nhanh nhẹn chạy ra ngoài.
Lúc này, Nhị Đản cũng nhìn chằm chằm, Lục Tuân đưa cho mỗi đứa một cái, mấy đứa nhỏ liền chạy ra ngoài.
Thẩm Nghiên mới hỏi mẹ Thẩm: "Mẹ, Lý Tiêu Tiêu ngoài kia là sao vậy? Không phải nói là đang cặp với con trai út nhà bí thư chi bộ à?"
Vừa nghe con gái nhắc đến chuyện này, mẹ Thẩm liền tức giận.
"Còn sao nữa? Ả này thấy anh Ba con làm công nhân ở thị trấn nên muốn bám lấy, không biết bằng cách nào mà ả ta có thai, con trai nhà bác Vương không nhận là con của mình, giờ nói là không cưới nữa, ả ta liền nhắm vào anh Ba con."
Nói xong, bà còn khinh bỉ "phỉ" một tiếng: "Thật là trơ trẽn, anh Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/3747385/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.