Anh ta đã biết ngay mà, người phụ nữ này quả nhiên có động cơ không trong sáng!
Thẩm Nghiên cũng thẳng thắn nói: "Đến thăm anh ấy một chút. Dù sao cũng đã làm đám cưới rồi, anh Lục bị thương, em không thể không quan tâm được chứ?"
"Ừm, vậy tay em thế này, chăm sóc người khác có tiện không?"
Thẩm Nghiên gật đầu: "Cái này thì không thành vấn đề, em sẽ chăm sóc anh Lục thật tốt."
"Được rồi, em tự có tính toán là được."
Hai anh em cứ thế thảo luận vấn đề này trước mặt người trong cuộc, khiến Lục Tuân không biết phải nói gì.
Anh đành khẽ ho một tiếng để nhắc nhở hai người về sự tồn tại của mình.
"À đúng rồi, Lục đoàn còn ở đây mà. Vừa nãy hai người đang làm gì vậy?" Thẩm Trường Bá tò mò nhìn Lục Tuân.
Nhìn biểu cảm của anh trai, Thẩm Nghiên biết ngay anh ta đang hả hê trong lòng.
Nói đến thì, mấy anh em nhà họ Thẩm đều có ngoại hình không tệ. Thẩm Trường Bá thuộc kiểu người đàn ông cứng rắn, nhưng lại sở hữu một đôi mắt phượng, thường vô tình liếc mắt một cái cũng khiến người ta có cảm giác vô cùng ngây thơ.
Nhưng nếu cứ ngây thơ mà cho rằng anh ta dễ bắt nạt thì nhầm to.
Anh trai cô tâm địa đen tối lắm đấy.
Hơn nữa còn rất giỏi châm ngòi thổi gió. Ví dụ như bây giờ, vốn tưởng chuyện này cứ thế trôi qua, ai ngờ anh ta lại lôi ra nói tiếp.
Lục Tuân vốn đang quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/3745717/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.