🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc trưa về nhà, mọi người không nhắc đến chuyện này nữa, nhưng nhà bác cả Thẩm lại bắt đầu cãi nhau.

Ban đầu, Thẩm Khánh Bình, bác cả của Thẩm Nghiên, không biết chuyện này, mãi đến khi về nhà, nghe thấy tiếng cãi vã trong nhà mới biết được đầu đuôi câu chuyện.

Khi biết được số tiền mẹ mình cho cháu gái lại bị vợ mình đòi lại, rồi nuốt riêng, cũng không nói tiếng nào, Thẩm Khánh Bình dường như không hề ngạc nhiên.

Đây là chuyện mà vợ ông ta có thể làm ra được, nhưng ông ta không ngờ chuyện này lại bị làm lớn chuyện.

Giờ thì cả thôn đều biết, bà bác cả này lại còn đến tận nhà đòi tiền, nói ra đúng là chuyện nực cười.

Vì vậy, sau khi về nhà, hai vợ chồng đã cãi nhau một trận lớn. Nhất là bà Thẩm, bà ấy vừa khóc vừa kêu gào, mình còn chưa c.h.ế.t mà con dâu đã nhòm ngó tiền của mình. Còn Thẩm Khánh Bình thì trách vợ không hiểu chuyện, tóm lại, nhà bác cả Thẩm cứ thế náo loạn cả lên.

Lưu Tú Anh vốn không phải người biết lý lẽ, lúc này nghe thấy cả nhà đều trách mắng mình, bà ta liền làm ầm lên.

Bà ta ngồi bệt xuống đất vừa khóc vừa kêu gào, nói nhà họ Thẩm không ra gì, nói mình từ khi gả đến đây, chưa từng được cầm một tờ mười tệ nào, vậy mà mẹ Thẩm lại cho con bé nhà bác Hai hẳn mười tệ. Rõ ràng là mình vô lý, vậy mà lại quay sang trách bà Thẩm thiên vị các thứ.

Trước đây, bà Thẩm có thứ gì tốt cũng đều mang về nhà, chuyện này thì bà ta tuyệt nhiên không nhắc đến.

Tóm lại, lời nói ra đều là trách móc bà Thẩm thiên vị.

Khiến bà Thẩm tức giận đến mức chỉ muốn bỏ nhà ra đi ngay lập tức.



Thẩm Nghiên không biết gì về vở kịch của nhà bác cả Thẩm.

Có lẽ cô đã đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến cô chứ?

Chỉ cần không ồn ào đến trước mặt cô thì cô mặc kệ.

Còn mẹ Thẩm thì vẫn rất tức giận, ăn cơm trưa cũng không cho bố Thẩm sắc mặt tốt.

Khiến bố Thẩm thấy rất ấm ức.

Nói cho cùng, chuyện này cũng đâu phải lỗi của ông ấy?

Ông ấy chỉ là bị giận cá c.h.é.m thớt thôi.

Thật sự quá oan uổng.

Tuy trong lòng ấm ức, nhưng lúc này bố Thẩm vẫn nhẹ nhàng giải thích: "Em xem, chuyện này không phải đã giải quyết xong rồi sao? Em nghĩ mà xem, giờ muốn ồn ào cũng là nhà anh cả ồn ào, liên quan gì đến nhà mình. Chỉ là mất một tờ mười tệ thôi mà, mẹ keo kiệt như vậy, em thử nghĩ xem, bà ấy có thể bỏ ra hẳn mười tệ, sau này chắc chắn sẽ lải nhải đến cả chục năm, thôi thì đừng lấy số tiền này nữa."

Sau khi bố Thẩm an ủi như vậy, sắc mặt mẹ Thẩm quả nhiên tốt hơn nhiều.

"Anh nói vậy cũng có lý..."

Thấy bà có vẻ nguôi giận, bố Thẩm thở phào nhẹ nhõm, rồi tiếp tục thêm dầu vào lửa, nói đến chuyện bào chế thuốc, sau đó mẹ Thẩm hoàn toàn hết giận.



Ban đầu, mẹ Thẩm cũng không phải vì mười tệ này, mà là vì Lưu Tú Anh, bà chị dâu này, quá trơ trẽn.

Thứ gì tốt cũng muốn vơ vét về nhà mình, bản thân lại chưa từng bỏ ra thứ gì, trên đời này làm gì có chuyện như vậy?

"Thôi được rồi, em không giận nữa, chỉ là thấy cạn lời, cạn lời với nhà anh."

Mẹ Thẩm liếc xéo chồng, bố Thẩm cũng thở phào nhẹ nhõm, biết chuyện này cứ thế chìm xuồng.

Thẩm Nghiên không hề hay biết về mâu thuẫn của bố mẹ, cuộc sống hàng ngày của cô vẫn là giảm cân, nuôi heo, dạy học.

Cuộc sống trôi qua thật sự rất thoải mái.

Còn bên kia, trước đây thầy lang Hứa đã đồng ý giúp cô tìm người mua.

Người bên đó cũng đã trả lời, chuyển thẳng tám trăm tệ cho cô.

Nhưng họ cũng yêu cầu một phần nấm linh chi.

Tám trăm tệ này là để mua củ nhân sâm và nửa cây nấm linh chi đó.

Nhà họ Thẩm rất hài lòng với mức giá này, liền đồng ý ngay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.