Hắn đứng ở nơi đó lẳng lặng nhìn cô,cô có chút xấu hổ,ngượng ngùng buông tay hắn ra.
Đầu óc cô vừa rồi bị chập mạch sao?!
“Khụ, con gái đều thích cái này đó!”
Hắn vẫn không nói chuyện, đứng ở đó nhìn cô như trước.
“Lần sau anh gặp người anh thích,anh liền nói với cô ấy như vậy,khẳng định cô ấy sẽ yêu anh! Thật sự!” Cô có chút kích động, khoa tay múa chân nói.
“Ân,đã biết” Hắn hòa hoãn mở miệng,khôi phục lại bộ dáng bất cần đời.
“Ân” Cô thở phào nhẹ nhõm,tựa vào đầu xe uống từng ngụm từng ngụm nước trái cây trong tay.
“Đi thôi” Hắn lôi kéo tay áo cô.
“?”
“Đưa em về nhà,hay là, em còn không muốn trở về?” Hắn giương khóe môi, giơ giơ chìa khóa trong tay.
“Nha, được” Cô chạy lại chỗ ghế phụ lái,hắn ở bên cạnh giúp cô mở cửa xe,che chở đầu cô đưa cô vào trong.
Nha nha,chi tiết nhỏ nhặt này cũng làm rất tốt!Đáng khen ngợi a!
“Cái kia,anh chạy chậm một chút…”Cô cài dây an toàn xong, quay đầu trịnh trọng nói với hắn.
Hoàn hảo, trên đường trở về hắn cũng không cho xe chạy như bay,hỏi địa chỉ nhà của cô,liền an an ổn ổn đưa cô về.
“Cảm ơn” Cô chờ xe dừng hẳn rồi tháo dây an toàn,nghiêng người nói cảm ơn với hắn,chuẩn bị mở cửa xe ra ngoài.
“Di động” Hắn ở phía sau cô trầm giọng mở miệng.
“Cái gì?”
“Đưa di động của em đây”.
Cô ngoan ngoãn lấy chiếc di động nhỏ màu hồng trong túi áo ra,hắn cầm lấy ấn ấn vài cái sau đó trả lại cho cô.
“Sulli An, nhớ kĩ những lời tôi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-lua-trong-tim/44441/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.