Sulli An cùng bạn bè thân thiết đến quán bar xả hơi sau một kì thi vất vả. Vì tửu lượng thấp mà chỉ uống một ly đã say quên lối về, đến mức đi nhầm vào nhà vệ sinh nam. Cô bất chợt bị một người con trai kẻ mắt rất đẹp vây tường. Thực sự là rất đẹp, làm sao một người đàn ông có thể đem kẻ mắt vẽ thành yêu mị như vậy. Hắn ngỏ ý muốn cùng cô uống rượu. Hắn đưa cho cô một cái đinh tai, muốn mượn tiền cô để trả bữa rượu này, sau này sẽ tìm cô mà chuộc lại cái đinh tai. Hắn đi rồi, cô như hóa đá, số tiền đó bằng cả tháng tiền ăn của cô a. Trong lòng cô dùng đủ các loại ngôn ngữ mà ân cần hỏi thăm tổ tông mười tám đời của tên kẻ mắt, cho hắn là tên ngưu lang khốn kiếp. Món nợ này cô nhất định sẽ đòi.
Một lần đi siêu thị, cô gặp lại hắn, cô liền chạy đến đòi tiền mà hắn lại cư nhiên mà lướt qua cô, coi như không quen biết. A, tên đáng chết này, muốn quỵt nợ sao? Sulli An tất nhiên mặt dày đến trước mặt hắn mà đòi nợ cũ. Hắn như bất chợt nhận ra điều gì, ngại ngùng rút ví trả tiền cho cô. Gì chứ, ngại ngùng sao? Người này mới hôm trước còn vây tường cô, phong thái vô cùng tà mị vậy mà hôm nay hắn lại thay đổi nhanh như vậy, vô cùng hòa nhã nha. Hắn lại khẳng định với cô rằng mình không hề có anh em sinh đôi. Vậy là sao nhỉ? Chết tiệt, cô lại bị vẻ ngoài nam thần, phong thái nhẹ nhàng của hắn cuốn hút mất rồi, phải làm sao đây?