Trình Mộ Ngôn thích ăn hải sản, Đường Tiểu Mẫn liền thường làm, chỉ là thành phố B là thành phố đất liền, miệng anh lại kén chọn, hải sản tốt đều vận chuyển bằng đường hàng không, giá cả xa xỉ, chờ đến khi cô ý thức được chính mình mua đồ ăn quá mức, tiêu sài phung phí, tiền trong túi cũng đã tiêu đến mức hết nhiều. 
Giữa trưa ngày hôm nay, Trình Mộ Ngôn nhìn mì trứng cà chua trước mặt trừng mắt, Đường Tiểu Mẫn “he he” cười gượng đứng giải thích ở trong một góc: “Tiên đế gây dựng chưa được nửa sự nghiệp đã tiêu hết dự toán…” 
Trình Mộ Ngôn đang uống nước, thiếu chút nữa bị sặc đến mức ngất đi. 
Sau sự kiện mì trứng cà chua, mỗi ngày trên đầu giường của Đường Tiểu Mẫn đều có tiền. Cảm giác này khá kỳ quái, nói cách khác, buổi sáng mỗi ngày Trình Mộ Ngôn đều sẽ vào phòng cô. Tuy rằng hai người bọn họ là thanh mai trúc mã từ hồi còn mặc quần hở đũng, nhưng làm như vậy không khỏi cũng quá không hợp quy củ, làm hại cô có mấy buổi tối đều muốn dùng điện thoại ghi lại tư thế ngủ của mình… 
Chờ một chút? Vì sao cô lại đột nhiên để ý đến tư thế ngủ của chính mình?! 
“Hôm nay ăn gì?” Cuối tuần, Trình Mộ Ngôn không tăng ca, tiếng của anh tiến vào từ phòng khách. 
Đường Tiểu Mẫn tắt lửa, hít sâu một hơi, tay lau hai cái trên tạp dề, chuẩn bị đi ra ngoài tâm sự với anh về vấn đề lễ phép. Nào biết vừa mới đi đến phòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-vi-ngot-ngay-he-ay/2900756/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.