Edit: Viros
Beta: chưa làm, từ từ làm.
Hà Tư Minh duỗi tay tiếp nhập nước, không uống, đặt ở dưới chân, cậu ho khan một tiếng, dùng tay che miệng, tiến đến bên tai Giản Lê thấp giọng nói: "Này, anh tém tém lại chút đi. Nhiều người đang nhìn đó! Này rõ như ban ngày!"
"?"
Giản Lê không hiểu lời này có ẩn ý gì, nhưng người này cách hắn gần quá, gần đến mức hắn có thể nhìn rõ khóe mắt đối phương có một vết sẹo nhỏ.
Ánh mắt hắn có một tia do dự, giống như muốn xuyên qua vết sẹo nhỏ kia nhìn thấy cái gì.
Hà Tư Minh không biết hắn muốn thấy cái gì, chỉ có thể thấy đối phương mắt cũng không chớp mà nhìn mình, hiển nhiên là chìm đắm vào sự tiêu soái khí ngút trời của mình rồi.
Không nói ngày thường Hà Tư Minh thường tự thấy mình đẹp, hiện tại ngồi cạnh Giản Lê "chàng trai kim cương lộng lẫy lấp lánh", cũng không thể không thừa nhận, người này lớn lên thật đẹp.
Không liên quan! Đàn ông con trai lớn lên tinh xảo có lợi ích gì?! Cậu tuy rằng tục tằng, bình dân, thô hán tử, nhưng đây gọi là mùi vị nam nhân!
Hà Tư Minh đúng là một người giỏi tự điều tiết bản thân, nội tâm được dăm ba câu chính mình làm dịu, mau chóng từ trạng thái tự ti đi ra.
Hơn nữa, người đẹp như vậy, không phải là...quỳ gối trước mình, chính mình...
Hà Tư Minh cúi đầu nhìn xem hôm nay mặc quần lửn, nội tâm tiếp tục gào thét: không phải quỳ gối dưới quần lửng của mình hả!
Hết thảy phong hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-sasaeng-fan-cua-toi-sao/1079324/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.