Tô Tĩnh Tuyền nằm trên giường, ánh mắt đăm đăm nhìn lên trần nhà với vẻ mơ hồ. Cả ngày làm việc căng thẳng khiến cô cảm thấy rã rời, nhưng điều khiến cô bận tâm hơn cả chính là những chuyện xảy ra trong văn phòng hôm nay. Nhất là… anh ta.
“Thương Triết Viễn…” Cô khẽ thở dài, gọi thầm tên anh trong đầu, rồi lập tức lắc đầu, xua đi ý nghĩ vô ích.
Đưa tay che mắt, cô tự nhủ: “Sao mình lại phải đi làm nhỉ? Mình giàu mà!” Ý nghĩ thoáng qua khiến cô bật cười, nhưng ngay sau đó cô lập tức đánh vào trán mình như để trừng phạt bản thân.
“Không, là ba mẹ giàu, không phải mình…” Giọng nói nhẹ nhàng nhưng pha chút chua chát vang lên giữa căn phòng tĩnh lặng.
Cô ngồi dậy, nhìn quanh căn phòng đơn giản nhưng đầy đủ tiện nghi. Mọi thứ đều do công sức của cô làm ra, không nhờ cậy gì đến gia đình. Nhưng đôi lúc, khi quá mệt mỏi, cô không thể ngừng nghĩ đến việc từ bỏ, trở về làm “tiểu thư nhà giàu” như trước đây.
Nhưng điều đó không bao giờ là lựa chọn.
“Không được nản… Cố gắng thêm chút nữa thôi.” Cô tự nhủ, cố lấy lại tinh thần. Nhưng rồi hình ảnh Thương Triết Viễn bất chợt hiện lên trong tâm trí, khiến cô không khỏi cảm thấy khó chịu.
“Cái tên đó… Rốt cuộc anh ta đang nghĩ gì vậy? Mình chỉ là thực tập sinh thôi mà!”
Nhưng sâu trong lòng, Tô Tĩnh Tuyền biết, có lẽ mọi chuyện không đơn giản như thế.
Tô Tĩnh Tuyền với tay lấy điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-mua-dong-am-ap/3727990/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.