Bây giờ là bảy giờ sáng, Tô Tĩnh Tuyền bật dậy trên giường. Cô ngay lập tức chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt thay đồ. Trễ làm đến nơi rồi!!!
Cô ba chân bốn cẳng chạy đến công ty, ngày thứ hai mà đi làm trễ thì coi như xong. Cô vội vàng chấm công bằng thẻ rồi chạy vào văn phòng.
“ Xin lỗi, xin lỗi” cô chưa kịp nhìn ai thì liên tục cúi đầu xin lỗi hết lời.
“ Em đừng cúi đầu nữa”
Nghe giọng nói quen thuộc này cô ngẩn đầu lên, nhìn thấy Thương Triết Viễn cô xụ mặt. Mới sáng sớm anh chạy đến văn phòng để làm gì đây?
“ T-tổng giám đốc, luật sư Trình, luật sư Ôn, luật sư Trịnh” cô cúi đầu chào từng người
“ Đã nói em đừng cúi đầu chào nữa”
“ H-hả?”
Tô Tĩnh Tuyền ngơ ngác ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm ngay vào nụ cười nửa miệng của Thương Triết Viễn. Anh khoanh tay dựa vào mép bàn, vẻ mặt vừa có chút trêu chọc, vừa có chút nghiêm nghị.
“Ý tôi là” anh nhấn mạnh, giọng điềm tĩnh nhưng đầy uy quyền
“chúng tôi không phải đang muốn phạt em vì đến muộn, mà là muốn em tập trung vào công việc. Cứ liên tục xin lỗi thế này thì làm sao mà làm việc được?”
Cô lập tức đỏ mặt, cảm thấy ánh mắt của những luật sư khác trong phòng đều hướng về mình. Cô cúi thấp đầu, lí nhí:
“Tôi xin lỗi… À không, tôi sẽ chú ý lần sau.”
“Em nói đúng hơn rồi đấy.” Thương Triết Viễn nhướn mày, rồi quay sang những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-mua-dong-am-ap/3727988/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.