Sáng chủ nhật, Hà Tịch còn chưa thức giấc đã bị tiếng chuông điện thoại làm ồn. Giọng Tử Lý thất tha thất thểu:
- Tiểu Tịch! Đón tớ...
Hà Tịch tỉnh cả ngủ, khó không tin mà hỏi lại:
- Đón cái gì cơ?
- Đón tớ!
- Cậu ở đâu mà đòi tớ đón?
- Sân bay, mau mau! Tớ đói quá rồi!
Cô vội vã chạy đi đánh răng rửa mặt, sau khi thay quần áo xong liền chạy vụt ra khỏi ký túc xá.
Khi đến nơi, Tử Lý đang ngồi sụp ở ven đường, không khác nào một kẻ bỏ xin ăn lề đường xó chợ, vừa thấy cô liền kích động chảy cẫng lên:
- Tiểu Tịch! Ở đây! Ở đây! Tớ ở đây!
- Sao chạy tới đây mà không báo với tớ một tiếng?
- Muốn cậu bất ngờ mà...
Cô nhìn chiếc vali to tướng dưới chân, vẫn là phong cách của Tử Lý, chỉ ngủ lại có một đêm nhưng đồ đạc có thể đủ dùng cho cả một tuần.
Ăn sáng xong, Hà Tịch đưa Tử Lý đến khách sạn thuê phòng. Sau khi xem qua phòng một hồi, cô lo lắng nói:
- Cậu ngủ một mình ở đây có sao không? Có cần tớ đến ngủ cùng với cậu không?
Tử Lý thoải mái nằm trên giường, chu môi:
- Ai da, lo cái gì? Tớ lại trẻ con đến mức phải đòi cậu ngủ cùng à?
Hà Tịch gật gù, vêt khoản này Tử Lý giỏi hơn cô nhiều. Sau khi sắp xếp xong đồ đạc, hai người kéo nhau về trường của Hà Tịch. Tử Lý quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-duong-quang-ruc-ro-nhat/2849346/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.