Đầu tháng hai, Kiều Ninh và Chu Văn kết hôn. Khi thiệp mời gửi tới, Dương Minh vừa hay đang ở cùng Hà Tịch.
Hà Tịch ngắm nghía chiếc thiệp một hồi, trong đầu không ngừng tính toán nên chọn quà cưới gì cho đẹp, tiền mừng cũng nên nhiều một chút. Chu Văn thì không nói, nhưng Kiều Ninh là bạn cùng phòng, mối quan hệ của họ lại khá tốt, không thể qua loa đại khái được.
Dương Minh vuốt ve sợi tóc dính trên vai cô, im lặng không làm phiền tới suy nghĩ của cô.
Chợt cô quay sang hỏi anh:
- Kiều Ninh nói em dẫn bạn trai theo, anh có muốn tới không?
Dương Minh không còn nhớ rõ dáng vẻ của tên Chu Văn kia. Chỉ nhớ rõ trong lúc Hà Tịch lờ anh đi như người dưng thì cậu ta lại có thể cùng cô ngồi học bài, cùng cô ăn cơm, mời cô đi chơi, rảnh rỗi là lại chạy theo cô đến thư viện đọc sách. Ngày nào cũng kiếm cớ sang lớp họ để hỏi bài...
Tuy hiện tại người ta đã lập gia đình, nhưng nghĩ lại vẫn thấy thật đáng ghét.
Anh liếc nhìn chiếc thiệp, hỏi:
- Ngày cưới là ngày nào?
- 8-2, đầu tuần sau.
- Anh còn phải quay về Pháp mấy hôm, nhưng chắc là vẫn kịp.
Hai mắt cô rũ xuống, giọng hơi nhỏ:
- Anh lại phải đi nữa...?
Rõ ràng mới về được hai hôm.
Dương Minh kéo cô ngồi lên đùi mình, khoé miệng hơi cong:
- Không nỡ xa anh chứ gì?
Hà Tịch lắc đầu:
- Em sợ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-duong-quang-ruc-ro-nhat/2849252/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.