🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vì để tránh bị hỏi han nhiều chuyện, Phúc quyết định về căn nhà của anh mua ở ngoài chứ không về nhà ở. Vừa trở về, Phúc đã tỏ ra tức giận khiến Dũng khó hiểu. Hắn đi theo anh như cái đuôi hỏi anh đủ thứ dù anh vốn đã quen thuộc căn nhà này từ lâu. Cuối cùng không kìm chế được, hắn hỏi:



- Sao đấy? Sao lại giận rồi?



Như hỏi đúng chỗ ngứa, Phúc liền cáu Dũng:



Mày nói sẽ bảo vệ tao, là bảo vệ dữ chưa?Nhưng mày có sao đâu? Tại sao phải bảo vệ?Còn phải hỏi sao? Sao lúc anh tao đánh mày không đỡ giúp tao mà còn đứng cười hả?Dũng nghe đến đây còn cười lớn hơn khiến Phúc giận tím người dùng liên hoàn cước đánh vào người Dũng. Hắn vẫn vừa cười vừa xin tha. Tới khi được tha hắn mới nói:



Chỉ là tao cảm thấy mày bị đánh sẽ vui hơn mà.Tao đánh mày xem mày có vui không nha.Không phải sao? Anh mày đánh vì anh ấy lo cho mày và anh ấy quan tâm mày mà. Không phải vì vậy mà mày luôn chọc cho mọi người đánh mày sao?Bị nói trúng tim đen khiến Phúc không còn gì để nói lại, chỉ ném lại một câu "ĐI NGỦ" rồi trở về phòng.



Buổi dựng lại cần phải có phục trang và thiết kế, những điều này vốn dĩ nên thuê người làm và diễn viên hỗ trợ nhưng vì muốn hạn chế tối đa số lượng người biết chuyện nên cuối cùng diễn viên trong những cảnh này đều là người nhà. Chỉ thêm bố Long nữa còn lại vẫn là mấy người bọn họ. Bố Long

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bien-em-la-trang/3715529/chuong-116.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Là Biển, Em Là Trăng
Chương 116
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.