Trông thấy con chim cánh cụt mang tên Lê Minh Nguyệt lê lết từ cầu thang tới phòng bếp, Khôi không khỏi bật cười, đẩy bát cháo tôm tới trước mặt cô:
- Hôm nay nghỉ chứ?
Cô gật gù như gà mổ thóc rồi chú tâm ăn bát cháo tôm đang bốc khói thơm nức.
- Vậy thì đi biển đi, dù sao hôm nay Khôi cũng không có lịch học, sẵn dịp xả stress chút cũng tốt.
Huy lên tiếng đề nghị, Khôi và cô gật gù đồng ý. Cô và Huy chuẩn bị đồ còn Khôi sẽ phụ trách làm đồ ăn nhẹ. Trông thấy điện thoại cô không ngừng rung lên màn hình hiển thị số của Hải, tin nhắn cũng không ngừng tới, Huy khẽ cười đề nghị:
- Tắt máy đi cho đỡ phiền.
Cô bĩu môi trả lời: “Sợ mẹ không gọi được sẽ lo.”
- Không muốn nghe giải thích sao? – Huy theo dõi từng biểu cảm trên khuôn mặt cô
Cô nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại suy nghĩ gì đó rồi vẫn lựa chọn lắc đầu.
- Em biết anh ấy chắc chắn sẽ có lý do của mình và lý do đó là vì em mà phải không?
Huy tiếp tục hỏi, lần này cô vẫn không nói gì chỉ gật đầu. Huy gật đầu hiểu rồi cũng không ép hỏi cô thêm nữa, cô cần có thời gian để chấp nhận như Khôi trước đó nên chỉ đơn giản nói:
- Giữ tức giận trong lòng như vác bao đá trên vai, biết bản thân chắc chắn sẽ phải bỏ xuống thì nên bỏ xuống sớm, vác nặng chỉ tổ còng lưng.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bien-em-la-trang/2952780/chuong-25.html