Cô tỉnh dậy cảm thấy mắt rất ấm và thoải mái nhưng đầu có chút choáng, có lẽ cô đã uống quá nhiều rượu. Nhưng điều khiến cô bất ngờ hơn chính là vòng tay ấm áp đang đặt ở eo cô. Muốn gỡ chiếc khăn trên mắt xuống để nhìn rõ mọi chuyện, nhưng một bàn tay to lớn ngăn cô lại. Một giọng trầm ấm khẽ vang lên:
- Chườm thêm một chút nữa, mắt sẽ đỡ sưng hơn.
Là anh – thì ra không phải mơ. Cô muốn gỡ tay anh ra nhưng lại bị anh khóa lại ôm chặt hơn, anh khẽ thì thầm vào tai cô:
- Xin em, nghe anh giải thích một chút thôi… Anh không thể bình tĩnh nói khi nhìn thấy ánh mắt đau khổ của em.
Cô im lặng, không tiếp tục quậy mà nằm yên trong lồng ngực ấm áp của anh như đồng ý. Anh mỉm cười hôn nhẹ lên mái tóc nâu của cô:
- Lần đầu anh gặp em là khi em đi tập võ, là bố đưa anh tới nói muốn anh biết về em và Khôi. Em có biết bố em rất tự hào về em không? Ông luôn nói với anh, em vừa mạnh mẽ vừa đáng yêu. Ngay lúc đó anh không thể hiểu được, chỉ cảm thấy em quá mạnh mẽ, quyết đoán và lạnh lùng. Từng đường quyền và ánh mắt của em đều khiến người xung quanh sợ hãi, anh vẫn không thể hiểu một người như thế sao có thể đáng yêu? Nhưng khi thấy em làm nũng với bố, anh mới hiểu vế đáng yêu mà bố em nói là như thế nào, không phải không có mà chỉ là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bien-em-la-trang/2952777/chuong-26.html