Ở phía ánh sáng ấy đang vang lên tiếng gọi:
- Nguyệt, Nguyệt em tỉnh rồi phải không? Nguyệt em nghe anh không?
Nguyệt từ từ mở mắt, trước mặt cô là Huy, anh mừng như điên bấm phím gọi bác sĩ như muốn phá hỏng phím. Sau khi khám và thông báo cô đã tỉnh và mọi thứ hoàn toàn bình thường việc còn lại là cần phải tĩnh dưỡng, bác sĩ rời đi, Huy không ngừng cảm ơn rồi vui vẻ nói với cô:
- Cuối cùng em cũng tỉnh, để anh gọi mẹ và Khôi, họ mới về nghỉ ngơi một chút.
- Từ anh. Con gấu này của ai để đây vậy ạ?
Từ lúc cô tỉnh dậy đã để ý thấy con khủng long bông bên cạnh mình giống con mà Hải từng mua để dỗ cô khi ở biển nhưng khác là con này mặc áo phông hồng in chữ cảm ơn, giống như hai con là một cặp.
- Anh cũng không biết. Sao có con gấu này ở đây vậy nhỉ, mới lúc nãy đâu thấy. Sau khi tiễn mẹ và Khôi trở lại anh đã thấy nó bên cạnh em.
Nếu vậy đúng là Hải đã tới, trong mơ là tiếng của anh.
- Anh Hải đâu? – Thấy Huy im lặng muốn lẩn trốn cô nghiêm giọng – ANH NÓI!
Huy do dự, Nguyệt mới tỉnh nếu kể chuyện đó có khiến cô suy sụp lần nữa. Nhưng thực tế là anh sợ ánh mắt giết người của cô hơn. Saukhi nghe Huy kể lại mọi chuyện cô liền rút ống truyền trên tay rời giường muốn đi đâu đó, Huy trợn mắt hoảng sợ:
- Em làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bien-em-la-trang/2952732/chuong-48.html