- MÀY ĐỊNH LÀM GÌ CƠ?
- Mày bớt gào lại và ngồi xuống đi.
Khôi quát thằng bạn đang gào lên phát điên trước mặt mình. Dương tức giận thở phì phò nói:
- Chị Nguyệt sẽ không đồng ý đâu đừng mong có thể thực hiện kế hoạch.
- Mày chỉ việc truyền đạt lại đúng ý còn chuyện đồng ý hay không tao tự biết.
- Mày… Chẳng lẽ anh đồng ý cho nó đi vào chỗ nguy hiểm sao?
Huy thở dài, cách này thực sự anh không muốn nhưng anh phải học cách tin tưởng người yêu mình không thể lúc nào cũng ôm cậu ấy không buông được, dù đó là điều anh muốn. Huy nhìn Khôi bị lườm một chút nên anh mỉm cười nói với Dương:
- Em ấy có thể xử lý được.
Dương cảm thấy cạn lời không thèm nói nữa liền phủi đít đứng dậy đi luôn. Nếu ở đây không có đồng minh thì đương nhiên cậu biết có thể tìm đồng minh ở đâu.
Sau khi Dương đi khỏi Huy nói với Khôi:
- Chị em sẽ không dễ mà đồng ý cho kế hoạch này đâu.
- Anh hãy khiến chị ấy đồng ý đi.
- Em… Anh cũng không muốn…
- Anh đừng để em phải cáu và tự thực hiện kế hoạch này nhé.
Khôi đã căng và phận làm chồng như Huy sao có thể nói gì khác ngoài im lặng nghe theo vợ chứ. Khôi Thấy anh gật đầu mới hài lòng dịu xuống một chút.
Dương tìm đến nơi Nguyệt làm việc để nói chuyện.
- Nó nói em kế hoạch rồi hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bien-em-la-trang/2952687/chuong-71.html