Chương 34: Lòng hiếu thắng. Dịch: Hoa Linh Trong bệnh viện tâm thần, sau khi giải quyết chuyện của Lục Triệu Huy xong, Phương Văn Cẩm và Lê Lô ngồi trên băng ghế dài ở vườn hoa nhỏ dưới tầng trò chuyện phiếm. “Tiểu Lê à, sao em lại được đặt một cái tên như vậy, có ý nghĩa gì đặc biệt không?” Phương Văn Cẩm là chuyên gia sinh thái học và động vật học có tiếng, đương nhiên biết Lê Lô là thứ gì. Đó là một loại thuốc đông y, khắp nơi trên cả nước đều có thể trồng được, tính thích ứng môi trường cực mạnh. Chẳng lẽ đặt một cái tên như vậy là muốn đứa bé dễ nuôi sao? Lê Lô bị suy đoán của giáo sư già chọc cười, cô nghĩ ngợi, nói: “Em cũng chưa từng hỏi bố mẹ về nguồn gốc của cái tên này, chỉ biết là từ nhỏ mình đã được gọi như thế. Thầy Phương, thực ra bố mẹ em không có ai họ Lê cả.” “Ồ?” “Bà ngoại của em họ Lê, em theo họ bà ạ.” Phương Văn Cẩm gật gù khen ngợi: “Quyết định này cho thấy bố em rất thoáng.” Đúng vậy. Lê Lô vẫn nhớ đã từng trò chuyện với mẹ về chuyện này, nói sao lại nghĩ đến việc để cô họ Lê. Mẹ nói đây là quyết định của bố cô, hồi bà mang thai, trong một lần về quê cúng viếng mẹ, Vệ Minh Thận bỗng có đề nghị này. Một là muốn để cô thoát khỏi sự trói buộc của nhà họ Vệ, tự do tự tại lớn lên với họ “Lê”. Hai cũng là để tưởng nhớ bà ngoại của cô, tháo gỡ nút thắt trong lòng mẹ. Đương nhiên mẹ cực kỳ cảm động, bà cũng hiểu chồng mình thật sự không để ý chuyện này. Nhưng trong nhà vẫn luôn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bau-vat-cua-em/4737677/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.